Thursday, November 24, 2016

THƠ TỨ TUYỆT : TẠ ƠN MẸ CHA



TẠ ƠN MẸ CHA

Mẹ đã mất rồi khi ấu thơ
Mồ côi chẳng biết cứ mong chờ
Tà huy buông nhẹ loang sân trước
Tựa gốc sưa già đứng ngẩn ngơ...

Vì con gái út gã không xa
Giỗ cúng , giữ nhà cho mẹ gia
Dì ghẻ , cha giàu không được ở...?
Đi ra phụng dưỡng mạ chồng già

Chồng tù ở trạị Hà Nam Ninh
An phận chờ chồng sống lặng thinh
Ra trại ,bà gia ,chồng , tính sẵn
Bỏ con , dấu vợ - hẹn nhân tình...?

Gian dối , trời đâu cho thoát thân
Vợ khờ biết được bởi Lê Hân
Phương cùng Hà Tự đi lần đó
Hân hỏi mẹ chồng , bà đứng trân...?

Cha ép sai duyên tủi phận người
Ba lăm năm lẽ giọt sầu khơi
Sinh tiền cha bảo con tha thứ
Lẫm lỗi do cha tin kẻ tồi...

Cha lại bỏ con đi nữa rồi
Hai lăm , năm lẽ , lệ buồn rơi
Bơ vơ xứ lạ - đời hiu quạnh
Thân phận út khờ sao nỗi trôi...?

Mỗi mùa lễ tới...Tạ Ơn này
Con buông bỏ rồi , may mắn thay...!
Quá khứ hãy quên vui để sống
Làm thơ , đọc sách thuốc mê say

Thanksgiving 2016
LKC

No comments:

Post a Comment