Dòng đời của C...
Những ngày tháng buồn trong tuổi già cô đơn nơi xứ người , tại đây người ta sống vì nhau rất hiếm bởi tính ích kỷ tìm ẩn sẵn có
Có thể những người hiểu được mình ít ra họ cùng lớn dần lên theo thời gian của chuỗi ngày thơ cắp sách , cùng lớp , cùng trường , chia sẽ cho nhau nhưng tia nhìn trìu mến vô tư rất ngây ngô
Những kỹ niệm đó người ta muốn quên nhau cũng khó ,dễ gì tàn phai trong tâm hồn mỗi người , dù tuổi đời có chồng chất trên vai nặng trỉu theo thời gian ...vẫn hoài niệm tiếc nhớ vô vàn
Em hởi em ...có khi nào buồn anh không nói
Có khi nào...giận anh em cười
Trời hôm nay vẫn là muôn thuở
Sao em sầu cho mắt ướt lệ rưng...
Ta ngồi lại bên cầu thương dĩ vãng
Nghe giữa hồn cây cỏ mọc hoang vu
Vắng anh em thấy nhớ
Có phải lả yêu không
Chưa cầm tay sao ấm
Chưa môi hôn vẫn nồng
Sao dại khờ nhung nhớ
Kiếp sau còn gặp lại
Tình cát buị vấn vương
Ngày thơ tình chưa từng hò hẹn...
Sao bâng khuâng e thẹn một đời ?
Ta ngồi ôm gối chờ ngươì...( đã muộn rồi ?)
Bơ vơ luyến tiếc một thời tuổi thơ
Anh à... bây giờ tôi mới hiểu được nỗi đau khi bị phản bội ...
chưa được vui tươi để có một mối tình đẹp thời học
trung học hay đại học dù chung quanh mình bạn đã dành cho
rất nhiều tình cảm chân thành .
Tiếc thật..phải chi ế ẩm cho đành ...
không có một mối tình thắm thiết vác vai hay bỏ túi ...
để nhớ vì sự tránh né và chạy trốn tình yêu ...bởi khờ dại
Anh à ...không ai có thể thay thế hình ảnh cô gái ngày xưa
trong ngăn tim của anh . Tôi biết rõ điều đó ...là anh hạnh phúc
rồi phải không?
Xin đừng buồn tôi nữa , biết đâu sự đối xử chân thành đó của anh
đã làm con tim rung động và cuối cuộc đời anh đã thắng ...
đã có chỗ dành choanh trong trái tim ấm áp này
Anh yêu quí bởi lòng chân thành nuôi dưỡng tình yêu anh
dành cho tôi là lý tưởng của tin và yêu mãi trường tồn
Không phải là tình vật chất nên được thăng hoa
Chị ơi ... Bây giờ tôi mới hiểu đuợc tình yêu dù dã muộn
Cảm ơn anh ...cảm ơn chị X ... người bạn học cùng lớp đã
tâm sự vì tin tưởng và còn thương yêu tôi như ngày xưa
Vài dòng gửi cho anh T , N , G , M là những người còn
liên lạc dù tôi không còn như ngày xưa , đó là đìều đáng quí
Có nghe gió nhắn tôi u sầu ?