Monday, October 31, 2016

Thơ TỰ DO


Thu xưa ...

( Tặng bạn anh rễ NđH : anh LC Sài Gòn - Noel 1964 )

Thu lại tới ta nhớ người tha thiết
Đi đâu rồi sao không ghé thăm nhau...?
Như ngày xưa sáng chủ nhật nhiệm màu
Tan lễ Chúa anh ghé chùa Xá Lợi

Em sợ quá nép sau tượng Bồ Tát
Nghe tim đang rộn rã nhịp tăng nhanh
Sao nơi đâu em cũng nghĩ về anh...?
Người Sài Gòn , đẹp trai , là bác sĩ

Có lẽ anh trong ngăn tim cất kỷ
Không phải vì anh địa vị cao sang
Kính yêu anh tự sức lên nấc thang
Tựa vào chị , dạy kèm để học

Anh đã đến , tỏ lời yêu chơn chất
Em lặng thầm đón nhận dấu trong tim
Người em yêu , tình đầu và duy nhất...!
 Như giấc mơ ...đành im lặng , tôn thờ...?

Anh rãnh quá nên cứ chờ đợi mãi
Tìm em hoài chưa đủ chán sao anh...?
Em chập chửng bước chân đầu đại học
Như con chim ngơ ngác lượn vờn quanh

Đại học ngày đó ngàn hoa tươi sắc
Cô bé hồn nhiên dành ghế giảng đường
Bốn năm trôi nhanh mong anh trở lại
Giờ đây có lẽ anh ở thiên trường...?

LKC - CA - USA





No comments:

Post a Comment